"Tôi không phải dược thần" - bộ phim hài chế giễu sâu cay làm rung chuyển Trung Quốc.



Hơn 3 năm về trước, một bệnh nhân mắc bệnh ung thư bạch cầu tên là Lục Dũng bị bắt giữ vì buôn thuốc giá rẻ có nguồn gốc Ấn Độ cho chính anh ta và nhiều bệnh nhân khác. Vụ án của anh đã thu hút sự chú ý của cộng đồng, và tuần này, một tác phẩm hài châm biếm dựa vào một phần câu chuyện thực đã được đưa lên màn ảnh.

"Tôi không phải dược thần" lấy bối cảnh những năm đầu thế kỷ 21, khi mà các loại thuốc ung thư chính hãng được bán tại thị trường Trung Quốc có giá gần 4 vạn NDT (6000 USD), trong khi các sản phẩm cùng loại tại Ấn Độ chỉ tốn vài ngàn NDT.

Nhân vật chính của phim, Trình Dũng, là một gã bán rong ngoài lề đường, chuyên bán "cao thần kỳ Ấn Độ" với tác dụng giúp đàn ông đỉnh hơn trong chuyện ấy. Tình cờ, một người đàn ông nhờ Trình Dũng mua hộ một loại thuốc Ấn Độ để chữa bệnh bạch cầu. Trình Dũng lập một đội với một bệnh nhân, một mục sư, một chàng trai trẻ phản nghịch và một bà mẹ có con gái đang bị bệnh. Từ Tranh, diễn viên người Thượng Hải nổi tiếng với những vai hài, vào vai Trịnh Dũng.

"Tôi không phải dược thần" được các nhà phê bình phim nhiệt liệt khen ngợi. Vào thứ tư, 4/7, đơn vị sản xuất tuyên bố đẩy lịch chính thức công chiếu của phim lên sớm một ngày, từ thứ sáu, 6/7, lên thứ năm, 5/7, vì yêu cầu của đông đảo quần chúng. Những suất chiếu sớm đã mang về cho bộ phim hơn 100 triệu NDT.

Jiang Tian, một nhà quản lý trên mạng xã hội đến từ Bắc Kinh, đã ra rạp xem phim vào tối thứ Tư, sau khi đọc được những lời khen có cánh trên mạng. Trò chuyện với Sixth Tone, anh cho biết mình đã khóc không chỉ một lần khi xem phim. Anh bị cảm động bởi những bệnh nhân bị bệnh tật hành hạ nhưng không đủ tiền mua thuốc chính hãng, họ buộc phải liều lĩnh vi phạm pháp luật để kiếm loại thuốc tương tự có giá rẻ hơn.

Jiang cũng bổ sung, nhưng anh cảm thấy, phim có cái nhìn khá phiến diện với hãng dược Thụy Sĩ, vì chi phí nghiên cứu phát triển loại thuốc mới là vô cùng khổng lồ - đó là mối quan hệ phức tạp giữa những hãng dược chính quy và những xưởng thuốc chuyên làm hàng nhái.

Shen, một khán giả 70 tuổi, cũng tới xem phim vào tối thứ tư với vợ, cho Sixth Tone hay, cách mạng y tế tới quá muộn. "Tôi chứng kiến rất nhiều trường hợp mà con cái buộc phải để cha mẹ già ra đi trong ốm đau bệnh tật vì không đủ khả năng chi trả tiền nhập viện," Shen bùi ngùi. "Chuyện đó cũng có thể xảy ra với chúng tôi một ngày nào đó." Ông hy vọng, sẽ có nhiều phim điện ảnh như bộ phim này để thức tỉnh nhận thức của công chúng, và kêu gọi các quan chức chính phủ đặt mình vào hoàn cảnh của người dân thường.

Một khán giả khác, Bai Xinting 28 tuổi, nói, phim gợi đến Căn bệnh thế kỷ/Dallas buyers club, một bộ phim kể về quá trình đấu tranh của những bệnh nhân AIDS nhằm tuồn những liệu pháp thay thế chưa được chính phủ đồng ý vào nước Mỹ. Cô cũng cho rằng, "Tôi không phải dược thần" qua được cửa kiểm duyệt dù lấy đề tài hiện thực xã hội chủ nghĩa, đó là nhờ credit cuối phim đã ngợi ca những cố gắng của chính phủ Trung Quốc trong việc giảm chi phí điều trị cho bệnh nhân ung thư.

Dù những cải cách y dược trong những năm gần đây đang dần tạo ra thay đổi, Trung Quốc vẫn còn rất nhiều việc phải làm. Vào tháng 8/2017, thông tin về tình trạng thiếu các loại thuốc quan trọng điều trị bệnh bạch cầu dành cho trẻ em đã buộc Thủ tướng Lý Khắc Cường phải tăng cường hành động, và vào đầu năm nay, Trung Quốc đã bỏ thuế đối với các loại thuốc ung thư nhập khẩu. Nhưng thế là chưa đủ, vẫn còn rất nhiều các loại thuốc nhập khẩu có giá cắt cổ không nằm trong danh mục được bảo hiểm y tế xã hội chi trả. Trong khi quá trình phê duyệt kéo dài đã khiến nhiều bệnh nhân chọn lựa các phương án điều trị có sẵn tại nước ngoài.

"Tôi không phải dược thần" đã thắng được trái tim của các nhà phê bình và khán giả, nhưng phim không gây được ấn tượng với người đàn ông đã tạo cảm hứng cho bộ phim. Sau khi xem trailer, Lục Dũng đã bày tỏ sự bất bình và không vui trên blog của anh, vì phim đã lựa chọn khai thác câu chuyện theo hướng hài kịch.

Lục Dũng nói thêm, anh không muốn trở thành anh hùng chống lại hệ thống pháp luật. "Tôi và các bệnh nhân chưa từng muốn phản kháng xã hội," "Tôi luôn chấp hành và tuân thủ pháp luật, đồng thời cảm thấy biết ơn vì những thay đổi mới."

Nguồn: http://www.sixthtone.com/news/1002568/the-black-comedy-about-cancer-that-could-change-china

Nhận xét

Bài đăng phổ biến