Tại sao nói vụ fan hâm mộ Tiêu Chiến report bay màu AO3 là một cuộc nội chiến?
Một anh chàng nổi tiếng cộng thêm
fan nhà ảnh chỉ cần một tuần để khuấy đảo dư luận cả internet.
Lửa thiêu từ trong nước thiêu ra
nước ngoài, rồi lại từ nước ngoài dẫn về trong nước, nguyên nhân vì một quyển
truyện - fan Tiêu Chiến phát hiện trên website AO3 một fanfic lấy hai cái tên
"Tiêu Chiến" và "Vương Nhất Bác" (một chàng siêu sao khác)
làm nhân vật chính.
Rất nhiều người không biết Tiêu
Chiến, rất nhiều người cũng không biết AO3.
Giới thiệu Tiêu Chiến thì đơn giản
thôi, một chàng nghệ sĩ sinh năm 1991, debut qua show tuyển chọn idol, nổi tiếng
nhờ một loạt tác phẩm như "Ôi Hoàng đế bệ hạ của tôi".
Giới thiệu AO3 thì hơi rắc rối một
chút. AO3 là một trong những kho dữ liệu fanfiction lớn nhất thế giới với hệ thống
tác giả đến từ năm châu bốn bể nói các thứ tiếng khác nhau, sáng tác các thiên
truyện muôn hình muôn vẻ. Founder của website là nữ nhà văn Naomi Novik đã đặt
tên cho website "Archive of Our Own" - "Tài liệu của chính chúng
ta". Fan fiction là một hình thức văn học mà tác giả đã sáng tác dựa trên
vay mượn tên của các nhân vật từ trong các tác phẩm nghệ thuật khác (như tiểu
thuyết, phim ảnh) hoặc có trong đời thực, có đôi khi là các tin tức cơ bản của
nhân vật/người này. Nôm na chính là, giống tên khác chuyện.
Nói một vài ví dụ cho dễ hiểu thì,
"Đại thoại Tây Du" của Châu Tinh Trì có thể coi là fanfic của
"Tây Du Ký" của Ngô Thừa Ân, cả hai đều có Tôn Ngộ Không nhưng không
cùng một "con khỉ". "Tam Quốc Diễn Nghĩa" có thể coi là
fanfic của "Tam Quốc Chí", cùng có Tào Tháo nhưng không cùng một vị
quân chủ. "Hồng lâu mộng" 40 chương cuối của Cao Ngạc có thể coi là một
fanfic cực sát nguyên mẫu của "Hồng lâu mộng" 80 chương đầu, thì vẫn
có Giả Bảo Ngọc, vẫn một khối linh thạch.
Trở lại với AO3, theo website tự
giới thiệu thì đây là một nền tảng quản lý fanfic phi lợi nhuận, bao gồm các loại
hình: fan fiction, fan art, video và audiobook. Mục tiêu của website không chỉ
là quản lý fanfic, mà còn bao gồm giúp xã hội hiểu hơn về giá trị và ý nghĩa của
các tác phẩm fanfic, cùng với đó là cung cấp hỗ trợ pháp luật cho các sáng tác
fanfic.
Tại sao lại phải nhấn mạnh vào hỗ
trợ pháp luật? Bởi vì fanfic được sáng tác dựa trên sự vay mượn tên nhân vật của
các tác phẩm nghệ thuật khác hoặc tên của những nhân vật có thật ngoài đời, cho
nên thường xuyên dính đến vấn đề bản quyền. Đây cũng chính là lý do AO3 nhấn mạnh
rằng chúng tôi phi thương mại phi lợi nhuận, và như vậy sẽ giúp các tác giả một
phần nào đó tránh được các vấn đề liên quan đến pháp luật.
Cho tới nay, AO3 cứ âm thầm lặng lẽ
tồn tại trong một vòng văn hóa tiểu chúng.
Nhưng sự âm thầm lặng lẽ đã bị phá
vỡ bởi một fanfic về Tiêu Chiến.
Fanfic Tiêu Chiến rất được yêu
thích trên AO3, tổng số lượt view phải xấp xỉ hơn 700 ngàn. Thế là hiển nhiên
cái fanfic đó lọt vào mắt fan Tiêu Chiến, và lửa chiến bùng lên. Vì fan Tiêu
Chiến nghi ngờ fanfic này nhằm để anti Tiêu Chiến, vì tác giả đã biến chàng
soái ca trẻ tuổi thành một người phụ nữ làm công việc thầm kín.
Nếu chỉ là pk trên mạng, thậm chí
chửi bới gì gì cũng chỉ là chuyện thường ngày ở huyện. Nhưng hành động tiếp
theo của fan thì khủng rồi. Vì server của AO3 ở nước ngoài nên fan Tiêu Chiến bắt
tay nhau report website tại Trung Quốc với lý do "đẩy lùi truyện khiêu
dâm". Cuối cùng, mission complete, AO3 và các website liên quan từ nay về
sau "This site can't be reached".
Cơ mà fan Tiêu Chiến chưa kịp tay
bắt mặt mừng thì phát hiện ra hình như dẫn lửa thiêu thân mất rồi. Fanfic mặc
dù là văn hóa tiểu chúng nhưng con số tổng cộng lại là một quần thể khổng lồ.
Kết quả loạt website fanfic bay
màu chỉ vì một fanfic lấy nhân vật chính Tiêu Chiến. Hứng chịu một cú đấm trực
diện, toàn thể những người yêu thích đọc viết fanfic và những người qua đường
"gặp việc bất bình chẳng tha" đã đoàn kết phản công.
Không thể vào website đã là một sự
thật không thể chối cãi, nhưng nhất định có kẻ phải trả giá. Tóm lại là Tiêu
Chiến phải giơ đầu chịu báng thay fan hâm mộ. Chỉ trong vài ngày, tất cả các
nhãn hàng do Tiêu Chiến làm người đại diện phải đón tiếp một lượng
"khách" khổng lồ, bình luận tiêu cực xuất hiện phía dưới tất cả các
bài viết trên mạng xã hội, "Tiêu Chiến còn làm người đại diện ngày nào thì
chúng tôi từ chối mua hàng của các bạn ngày đó".
Quần thể yêu thích fanfic và
nonfan quá lớn, không một nhãn hàng nào chịu được, họ không thể không rút lại
các tin tức liên quan đến Tiêu Chiến.
Câu chuyện tiếp theo lại ngoặt
sang hướng khác. Cái fanfic kia bị fan Tiêu Chiến phát hiện chỉ là chuyện nhỏ,
nhưng quyền lợi thương mại của idol lại bị tổn hại hơi bị lớn nha. Thế là fan
Tiêu Chiến xin lỗi, studio Tiêu Chiến cũng xin lỗi, nói rằng họ đã phản ứng quá
khích, làm tổn hại quyền lợi của công chúng. Nhưng những lời xin lỗi này có
bình ổn được lửa giận của giới fanfic và nonfan không thì vẫn chưa rõ, nhưng
nhìn qua thì, khó à nha.
Với nhiều người thì đây là war giữa
fan Tiêu Chiến và fan fanfic trên AO3. Nhưng một góc độ khác cho thấy, đây
chính là một cuộc nội chiến. Tại sao lại nói như vậy, bởi vì fan của Tiêu Chiến
và những độc giả của fanfic Tiêu Chiến, chính ra họ lại cùng một chiến lũy.
Mọi người nghĩ thử coi, ai là người
viết fanfic Tiêu Chiến? Ai sẽ đọc fanfic Tiêu Chiến? Nonfan ư? No. Hơn 700 ngàn
lượt view kia không đến từ ai khác ngoài fan của chính Tiêu Chiến.
Chỉ có fan mới đi đọc fanfic của
idol. Nonfan đừng nói đến đọc, có khi họ còn chẳng biết anh này cô nọ là ai.
Trên mạng từng thịnh hành 10 câu đố hack não dành cho đàn ông trung niên, nội dung như sau:
1, Tiêu Chiến là ai?
2, Trương Nhược Quân là ai?
3, Chu Nhất Long là ai?
4, Vương Nhất Bác là ai?
5, Lý Hiện là ai?
6, Dương Tử là ai?
7, Đặng Luân là ai?
8, La Vân Hy là ai?
9, Hứa Khải là ai?
10, Kim Hạn là ai?
Đối với đa số nonfan, 10 câu hỏi
này cũng thách đố họ không ít đâu, vì họ đâu có biết kia là ai, hát bài nào, diễn
phim nào đâu.
Vì thế chúng ta có thể ra kết luận:
vụ lần này đều là đều vì Tiêu Chiến cả thôi, “một quần thể fan Tiêu Chiến rất
nhỏ, ở đây có thể còn có một quần thể fan rất nhỏ nữa của Vương Nhất Bác, thích
fanfic và cho rằng idol nhà mình có thể được miêu tả với một hình dạng khác hẳn
ngoài đời” bị “một quần thể fan Tiêu Chiến lớn hơn rất nhiều” uýnh lộn tùng
phèo.
Nếu hiểu theo cách đó thì vụ fan
Tiêu Chiến report bay màu AO3 vừa mới lại vừa không mới. Cái loại chuyện này
lúc nào chả có, chả nói riêng mấy anh chị siêu sao, nhìn Tề Thiên Đại Thánh thế
kia thôi cũng từng dính vào đấy.
Theo một mức độ nào đó thì có thể
coi Lục Tiểu Linh Đồng và fan của "Đại thoại Tây Du" là nội chiến, vì
họ xuất phát từ cùng một club yêu thích Tôn Ngộ Không. Tuy nhiên tình yêu của họ
lại đi theo hai hướng khác nhau, Lục Tiểu Linh Đồng theo dòng chính thống, còn
fan của "Đại thoại Tây du" thuộc hậu hiện đại. Người ngoài cuộc chân
chính hoặc không thích Tây du huyền ảo, hoặc sở thích của họ lại là quyền mưu
tam quốc hay tình mộng hồng lâu.
Bản chất hành động của Lục Tiểu
Linh Đồng không khác với fan Tiêu Chiến, chỉ là lời kêu gọi của Lục Tiểu Linh Đồng
không làm dậy sóng mặt hồ đang yên ả mà thôi.
Như vậy, chẳng lẽ war trong nội bộ
fandom hẳn cũng rất nhiều?
Chuyện thường ý mà, nhưng đừng ai
coi nhẹ các vụ war nội bộ này, bởi vì war nội bộ chân chính còn khủng khiếp hơn
cuộc chiến giữa 2 phe phái ta địch.
Nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống.
Kim Dung từng kể một câu chuyện như vậy trong tiểu thuyết của ông.
Trong "Tiếu ngạo giang hồ"
có một môn phái tên là Hoa Sơn. Đây vốn là một môn phái đoàn kết thống nhất cho
đến một ngày hai đệ tử của phái là Nhạc Túc và Thái Tử Phong đọc trộm được tác
phẩm võ học nổi tiếng là Quỳ Hoa Bảo Điển trong một lần làm khách ở Nam Thiếu
Lâm.
Vấn đề không phải là đọc trộm mà vấn
đề là họ đã đọc những phần khác nhau. Một người đọc phần kiếm pháp, một người đọc
phần khí công. Vì vậy, sau khi hai người này xuống núi, vấn đề "phái Hoa
Sơn từ nay về sau nên chú trọng kiếm pháp hay khí công" đã gây chia rẽ nội
bộ sâu sắc, và từ đó sinh ra hai phe "Kiếm tông" và "Khí
tông" trong phái Hoa Sơn.
Hai phe tranh chấp càng lúc càng
nghiêm trọng, đã đến mức có mày không có tao. Vì vậy, ước định sẽ final battle
trên đỉnh Ngọc Nữ Phong. Trong chuyện thì phe Khí tông đã không fair-play khi
dùng kế lừa người đại diện của phe Kiếm tông là Phong Thanh Dương phải chạy gấp
đi kết hôn nên không thể tham dự chiến trận. Thế nên kết cục, Kiếm tông thất bại.
Nhưng chiến thắng của Khí tông thực chất cũng là thảm bại, hai bên thương vong
mấy chục cao thủ hàng đầu, phái Hoa Sơn đại thương nguyên khí kể từ đó.
Lịch sử tôn giáo trăm ngàn năm qua
cũng ngập trong những tranh giành nội bộ. Nơi nào đó vùng Trung Đông sở dĩ chiến
tranh không ngừng ngoài lý do vì lợi ích bên ngoài thì còn bởi vì đây là thánh
địa chung của 3 tôn giáo, trong khi thực chất 3 tôn giáo này là đồng tông.
Tranh chấp nội bộ chính là tàn khốc, thân bằng cố hữu đừng nhắc đến nhau.
Chúng ta cũng có thể lý giải chuyện
này từ góc độ luật học gọi là "Giải thích pháp luật", tiếng Anh
Statutory interpretation, gọi tắt SI.
Giải thích pháp luật là cách thức
xác định ý nghĩa và áp dụng văn bản pháp luật của cơ quan tư pháp.
Bản án do Tòa án ban hành phải dựa
trên các điều khoản pháp luật. Tuy nhiên ý nghĩa mặt câu chữ của các điều khoản
ở một mức độ nào đó có thể nói là vô cùng mơ hồ hoặc không xác định, vì vậy nên
cần tiến hành giải thích xác định ý nghĩa lần thứ hai. Nghiêm ngặt mà nói, bất
cứ văn bản nào cũng đều chứa tính mơ hồ tối nghĩa, vì vậy độ quan trọng của việc
giải thích ý nghĩa văn bản như thế nào còn to lớn hơn bản thân văn bản đó.
Tranh chấp nội bộ đều muốn tranh
cướp quyền giải thích này. Khí tông muốn thẩm quyền giải thích, thì Quỳ Hoa Bảo
Điển là bảo điển của Khí tông đó thôi; nhưng Kiếm tông cũng muốn thẩm quyền giải
thích, và bảo điển của Kiếm tông cũng chính là Quỳ Hoa Bảo Điển.
Vấn đề của quyền giải thích là
tính độc quyền của nó. Như điều khoản pháp luật vốn dĩ có tính mơ hồ, nhưng quyền
giải thích nhất định phải có ý nghĩa rõ ràng, nghiêm cấm tối nghĩa. Trên phương
diện pháp luật, có một số nguyên tắc giải thích pháp luật:
· Nguyên tắc văn tự, tiếp cận từ mặt câu chữ
(Literal rule), nghĩa là giải thích dựa trên ngữ nghĩa thông thường của văn bản
pháp luật, dù có vô lý đến mức nào.
·
Nguyên tắc ngữ nghĩa, hay còn gọi là nguyên tắc sửa lỗi
(Mischief rule), lấy cơ sở là tinh thần pháp luật tổng quát, dựa trên suy luận
để giải thích ý nghĩa chân chính phía sau những câu chữ.
Trên thực tế nếu Literal và
Mischief mâu thuẫn với nhau thì lấy kết quả của Mischief rule làm chuẩn.
Còn có một loại khác là Giải thích
chính thức. Như với tôn giáo, những người có thẩm quyền giải thích chính thức là những người
có quyền lập pháp, đó là Giáo Hoàng, Giám mục, Công nghị và Công đồng Chung.
Nói đơn giản, đó là những cá nhân tổ chức thực sự có thẩm quyền.
Nếu như coi Tôn Ngộ Không và Tiêu
Chiến là điều khoản pháp luật, một đối tượng cần giải thích, thì có thể giải
thích như sau.
Phương pháp của Lục Tiểu Linh Đồng
và fan only của Tiêu Chiến khá giống với Giải thích chính thức, hình tượng và
con đường của Tiêu Chiến và Tôn Ngộ Không do fan only và người diễn viên gạo cội
quyết định. Một khi họ đã giải thích xong, tính độc quyền đã thành lập, từ đó
giải thích của tất cả những bên còn lại không được phép tồn tại.
Nhưng liệu có thể ứng dụng tính độc
quyền của Giải thích chính thức trong thương mại và pháp luật lên thần tượng
hay không? Có lẽ là không thể.
Vì sáng tác nghệ thuật không phải
là điều khoản pháp luật. Pháp luật vì "nghiêm cẩn khách quan" nên đã vô số án lệ pháp bất dung tình. Còn "tự do chủ quan" của văn nghệ
đã cho phép rất nhiều tác giả viết các câu chuyện khai ân ngoài vòng pháp luật.
Đặc biệt, Kiếm tông Khí tông có ác đấu đến đâu vẫn chỉ gói trọn trong mâu thuẫn
nội bộ, nếu một trong hai phe tìm kiếm giúp đỡ từ một bên khác, như cách làm của
fan only Tiêu Chiến, thì dù thắng cũng chẳng được phe còn lại cũng như người
trong giang hồ phục tùng, làm như vậy còn chơi xấu hơn cả kế lừa Phong Thanh
Dương của Khí tông.
Trong lúc viết bài này không khỏi
nhớ đến bài nói chuyện "Vấn Đề Giải Quyết Đúng Đắn Những Mâu Thuẫn Trong Nội
Bộ Nhân Dân", trong đó có phương châm 16 chữ nổi tiếng "Trăm hoa đua
nở, trăm nhà đua tiếng, cùng tồn tại lâu dài và giám sát lẫn nhau", đây có
thể coi là tấm gương soi sáng chỉ đường dẫn lối trong việc này.
Fan hâm mộ idol không hề kỳ lạ, ở đâu cũng vậy nó rất bình thường. Nhưng
nếu fan coi idol là vật phẩm riêng tư, một bộ phận fan đòi Giải thích chính thức
idol, vậy thì đây chính là không bình thường.
Hành vi này được kinh tế học gọi là "Giao dịch độc quyền"
(Exclusive Dealing). Dường như fan và idol ký một hợp đồng độc quyền, hợp đồng
độc quyền này không chỉ quy định nguyên tắc hâm mộ dành cho fan, ví dụ như
không thể sáng tác fanfic có khuynh hướng tiêu cực, mà còn quy định nghiêm ngặt
lời nói và hành động của idol, như không được có bạn gái, không được yêu đương với
người fan không thích.
Cái này sao có thể gọi là hâm mộ idol mà nên gọi kiểm soát nhân danh tình
yêu và hội chứng Stockholm.
Những anh chàng cô nàng được "hâm mộ" kiểu
này có còn là idol nữa không? Không đâu. Nên gọi họ là con rối mới đúng.
Nhận xét
Đăng nhận xét