Review "Địch Nhân Kiệt 3: Tứ đại thiên vương" và "Người đàn ông giàu nhất Tây Hồng" (douban)

Như xem ảo thuật khổng lồ - 2 sao, Vũ Đài Tư Âm. 

167 43 


Tôi chấm điểm phim dựa vào số lần trợn mắt: nếu mắt không trợn một lần thì có nghĩa là tôi rất thích, sẽ cho 4 - 5 sao; nếu trong phim có mấy đoạn vớ vẩn làm mắt tôi trợn ngược, thì điểm phim cũng chỉ có thế thôi.

Xem xong "Tứ đại thiên vương", tôi chán chả buồn trợn mắt nữa... Bởi bộ phim này yếu kém trên mọi phương diện.

1. Tứ đại thiên vương tại nơi nao?


... Tứ đại thiên vương được lên phim duy nhất tại địa điểm Địch Nhân Kiệt giấu Cang Long Giản, chỗ chùa miếu đổ nát, không hề liên quan tới tuyến chính của bộ phim. Một cảnh rất nhỏ, chiếm khoảng 1/20 bộ phim, được đặt làm tên phim?! Phải chăng phía bộ phim đã có những suy nghĩ khác hoàn toàn khi lên ý tưởng?

2. Kỹ xảo tuyệt đẹp ở đâu đấy?


Rất nhiều người khen kỹ xảo của Từ lão quái đẹp, tôi xem mà nghĩ, nếu lấy kỹ xảo kiểu này làm mốc chuẩn của phim trong nước thì chỉ có chữ: tiêu đời!

Kỹ xảo không ít, nhưng cảm giác của tôi là đã quá lạm dụng kỹ xảo một cách không tinh tế, như một ông chú giàu tự dưng hứng lên đổ tiền vào làm phim tìm cảm giác mạnh, đủ thể loại phi tiêu đĩa bay phi vào mặt đưa tôi trở lại thời 3D manh động của 10 năm trước.

Kỹ xảo liện quan đến Cang Long Giản (CLG) thật sự rất giả. CLG chém đứt cây trụ cg, chém đứt kiếm cg, phá ảo giác cg. Chiến đấu với song đao lâu la của Uất Trì Chân Kim, CLG cũng biến luôn thành cg, chém ngã 2 vị thiên vương cg ầm ầm sụp xuống.

Nếu vật tĩnh còn không làm cg được thì đừng đụng đến mấy vật sống. Con rồng cg như mô hình phóng đại, lắc lắc thân thể cg, phun lửa cg, cắn người cg, trong nháy mắt tôi tưởng như đang xem phim hoạt hình.

... Kỹ xảo đến mức này không khỏi khiến tôi nhớ lại yến hội Đại Đường của Yêu Miêu truyện, cảnh một đứa bé cưỡi mây thổi sáo. Kỹ xảo Tứ đại thiên vương như xiếc ảo thuật.

3. Tìm mãi mà không thấy diễn xuất.


Uất Trì Chân Kim của Phùng Thiệu Phong luôn thấy tâm sự trùng trùng, vừa nghe lệnh của hoàng hậu, vừa phải bảo vệ Địch Nhân Kiệt an toàn, rốt cuộc thành ra mắt trái mở chữ O, mắt phải mở chữ O lộn ngược.

Sa Đà của Lâm Canh Tân và Thủy Nguyệt của Mã Tư Thuần chịu trách nhiệm truyền tải hài hước và lãng mạn, cái kiểu mà dùng ngón chân cũng nghĩ ra đó. Thôi thì cũng chỉ có thể trách biên kịch. Nhưng hai vị diễn viên cũng không nhập vai. Cái khí phách của Thủy Nguyệt hoàn toàn là nhờ nói to, phút e thẹn lại không thể buông mình. Sa Đà cả phim như du sơn ngoạn thủy, đang nude bị nhìn cũng không thấy có vấn đề, xem ra, Địch Nhân Kiệt đã sớm biết đi.

Địch Nhân Kiệt của Triệu Hựu Đình thì không thể chê, nhưng cũng chỉ là không thể chê. Như thời điểm lột mặt nạ từ người hầu trở về Địch Nhân Kiệt, hành động rất tốt, nhưng ánh mắt bất động.

Đáng tiếc là Lưu Gia Linh, đầu phim tóc cuốn lên cao lưng chừng trời, giữa phim thành Pac-man và đến cuối phim biến thành quạt. Nữ hoàng Võ Tắc Thiên lại được lột tả nông cạn không hề có chiều sâu, nhất là đoạn sắc dụ, thật không còn gì để nói.
 

4. Nội dung: thích thế đấy!

...

5. Mỹ thuật tạo hình, quay phim, lồng tiếng: dở.


Địch Nhân Kiệt không thạo tiếng phổ thông, Võ Tắc Thiên giọng như nha hoàn. Lồng tiếng không thèm quan tâm khẩu hình miệng, nhất là những cảnh ngửa đầu cười to giả tạo hoàn toàn không có khí thế.

Tương ứng là những thiếu sót trong khâu mỹ thuật tạo hình. "Yêu miêu truyện" dù nội dung như cám lợn nhưng ít nhất bỏ rất nhiều công để xây dựng bối cảnh. "Tứ đại thiên vương" thua kém rất nhiều, đầu tiên là không có bối cảnh ấn tượng, chắc là sợ khán giả xem Đại Đường nhiều quá nên chán đây, trong phim không hề có một cảnh phô bày sự hoành tráng của thời Đường, nhạt phèo như phim truyền hình.

Trong mắt tôi, "Tứ đại thiên vương" là một thất bại triệt để, tất nhiên, không đến nỗi không thể mở mắt ra xem, nhưng sau bộ phim này, chúng ta phải suy nghĩ, nếu các bộ phim tiếp theo vẫn nối dài tình trạng này thì tương lai nền điện ảnh nước nhà sẽ như thế nào? Địch Nhân Kiệt với nội dung dở ẹc, không hề có phá án, kỹ xảo cũng không vừa mắt, liệu có vốn liếng gì để mở rộng thành series phim điện ảnh hơn 10 phần?

Bộ phim như một nhóm phương sĩ vô năng biểu diễn, như một món hàng nhái nhìn qua cũng xìn xịn, nhưng sẽ không ngóc lên nổi khi đấu với hàng thật.

Cuối cùng, người này thật không phải Trương Hàm Dư?

Cảm giác như Võ Tắc Thiên đeo đồ lót trên tay.

(Nguồn: https://movie.douban.com/review/9544626/)




Nhắm chuẩn mục tiêu, chạy mau - 1 sao, SPARKAZER. 

↑549 ↓565


Tôi đã cười. Thẩm Đằng có đứng bất động, tôi vẫn thấy buồn cười.

Hài hước không phải lý do một bộ phim được đánh giá cao. Nếu chỉ để có một tiếng cười, tôi sẽ xem chương trình thực tế, xem tiểu phẩm, xem tương thanh, và khen hay. Nhưng bộ môn nghệ thuật thứ 7 bắt buộc phải yêu cầu cao hơn nhiều.

Phim dở đến mức không thể coi là một bộ phim mà chỉ là hai giờ lắp ghép công nghiệp hóa các tiết mục tiểu phẩm.

Nguyên nhân bởi vì đối tượng khán giả, mục tiêu nhắm đến của bộ phim.

Khán giả đã được thuần hóa đến mức luôn vào rạp với trạng thái não tắt, không nghĩ suy, không tri giác, kích hoạt phản xạ có điều kiện tiếp nhận mọi điều mà bộ phim điện ảnh mang tới. Vì vậy, những người làm phim đã loại bỏ rất nhiều căn nguyên thủy tổ đáng lẽ ra phải có, để có thể nhồi nhét thêm thật nhiều tiếng cười. Thế nên, bộ phim điện ảnh này được thiết kế để không kết nối giữa khán giả và những người làm phim. Tất cả chỉ cần một tiếng cười réo.

Cảnh trận bóng thế mà trong rạp có người khóc, xúc động xem ra là một căn bệnh lây nhiễm. Điều này có thể do trạng thái khóc cười không cần suy nghĩ mà bộ phim tạo ra.

Theo một bộ phận báo chí cho hay, bộ phim này có thể coi là chị em với "Charlotte phiên não". Nhớ lại Charlotte lúc đó, rất nhiều tranh cãi nổ ra vì quan điểm mơ hồ của bộ phim. Vì thế, ý tưởng của "Tây Hồng" được thể hiện rất đầy đủ, rất rõ ràng - chúng tôi biến mọi hoang tưởng của bạn thành hiện thực.

Không phải bạn muốn vui vẻ sao?

Bây giờ đang thịnh hành thỏ thông minh mà, đếm xem trong phim có bao nhiêu cảnh quấy rối tình dục nào.

Vương Đa Ngư vén áo nhân viên phục vụ, người ta phản ứng thế nào? Phim khen.

Lúc bắn pháo hoa, tay của Vương Đa Ngư đặt ở đâu? Quan hệ giữa hai người vốn dĩ là cấp trên - cấp dưới mà nhỉ? Tôi nói chả oan.

Kẻ có tiền đăng quảng cáo khắp thế giới để theo đuổi con gái người ta, đây lại không phải quấy rầy đi? Giống với mấy kẻ chả quen chả biết tự dưng xếp nến hình trái tim tỏ tình, thiểu não!

Trong phần bình luận của douban, không có mấy cánh tay phản đối, càng không có nhiều người nhắc đến. Cái này thể hiện suy nghĩ thật của đại chúng - không cảm thấy những việc này là vấn đề.

Giờ thì xem phim nói về thứ gì -

Không nghèo mạt rệp không phải người tốt.

Người quản lý luôn coi thường nhân viên.

Chuyên gia chuyên nghiệp chả khác gì loài mộc tồn, gọi ăn là tới.

Đầu tư là cái gì, anh có tiền, tiền lại đẻ ra tiền. Anh và người thuộc tầng lớp trên không có gì khác biệt, chỉ là người ta tốt nghiệp khóa đầu thai tốt hơn anh.

Người Đài Loan đến Đại Lục rồi, ăn trứng luộc nước trà thôi.

Con gái kén tái kén hồi vẫn phải lấy chồng. 

Kết cục là Vương Đa Ngưu quyên hết số tiền. Nhà làm phim hiểu rất rõ khán giả, không ai có thể chấp nhận tiền mất sạch. Phải tìm lý do thôi! Đổ cho người Đài Loan là xong!

Phim điện ảnh không hề mang tính châm chọc mà nhiệt liệt cổ vũ biểu dương hết thảy! 

Nhân vật Vương Đa Ngư không có quá trình trưởng thành, mọi hành vi đều không chịu nghiêm phạt, không hề có tiến bộ.

Thiếu sự biến chuyển tâm lý do sự thay đổi từ địa vị cá nhân lẫn các mối quan hệ xã hội do tiền mang đến.

Học chó sủa mà Vương Đa Ngư vẫn trơ trơ như là chuyện đương nhiên, không hề cảm thấy có vấn đề gì, không hề có cảm giác chênh lệch.

Tiền nhiều, đập bàn đá ghế, nhưng lại không cảm thấy xã hội hoang đường hay trò chơi tư bản nực cười.

Quyên tiền cũng chỉ được thực hiện công thức hóa, bản chất vẫn là một vở kịch tài tử xứng giai nhân.

Không có so sánh, không có làm rõ, không có cao trào - rõ ràng là không xây dựng được vững chắc bất kỳ điều gì.

"Không cần anh nói rõ, chúng tôi đều hiểu."

Đây gọi là điện ảnh sao?

Trung Quốc chính là cái nôi cho phim rác, bày bữa tiệc rác linh đình cho khán giả thân yêu thưởng thức. 

Hẳn các người đang sống trong thời đại gặp chuyện trên đường, đưa mắt nhìn nhau?

Nhà làm phim đã sớm nói rõ: Tiền là số một, nhà nghèo nằm mơ, chúng tôi có thể cung cấp tất cả mọi thứ cho bạn (trong mơ).

(Nguồn: https://movie.douban.com/review/9545846/)

(16h, 31/7/2018))

Nhận xét