Điện ảnh tháng 7: Đạo diễn trẻ lên ngôi

20180802 Gốc: Báo Thanh niên Bắc Kinh

Nhờ "Tôi không phải dược thần" và "Người đàn ông giàu nhất Tây Hồng", phòng vé tháng 7 năm nay đã mang về gần 7 tỷ NDT, cao hơn cùng kỳ năm ngoái 3 tỷ NDT. Các đạo diễn trẻ Văn Mục Dã, Diêm Phi, Bành Đại Ma đang dần khẳng định được tài năng cũng như độ mát tay, trong khi các đạo diễn lớn Khương Văn, Từ Khắc không những không còn chốn về trong cung điện mà còn rời thị trường khán giả càng lúc càng xa.

Thị trường điện ảnh tháng 7 Trung Quốc, các đạo diễn mới đang giành thắng lợi với thành tích áp đảo, "Thiện thắng ác" của Khương Văn bại bởi "Tôi không phải dược thần" của Văn Mục Dã; phim hài kịch hiện đại "Người đàn ông giàu nhất Tây Hồng" đã cách "Địch Nhân Kiệt 3: Tứ đại thiên vương" hơn 1 tỷ. Đáng nói nhất chính là, "Tôi không phải dược thần" là bộ phim điện ảnh đầu tay của Văn Mục Dã, còn 'Người đàn ông giàu nhất Tây Hồng" mới là bộ phim thứ hai cũng là cái bắt tay thứ hai của bộ đôi đạo diễn kiêm biên kịch Diêm Phi và Bành Đại Ma. Sự "chuyển giao quyền lực" này không khỏi khiến người người mừng rỡ, bởi nó đánh dấu những chuyển biến trọng đại của điện ảnh Trung Quốc.

Độ tuổi khán giả ra rạp đang có xu hướng nhỏ dần; kết cấu nhân tài của điện ảnh Trung Quốc đang có những thay đổi to lớn, những tài năng trẻ mới đang dần lộ ra và được công nhận; phương thức sáng tác điện ảnh cũng đến lúc cải cách.

Lấy "Địch Nhân Kiệt 3: Tứ đại thiên vương" của Từ Khắc làm ví dụ. Bộ phim này mang lại cảm giác rất phức tạp, vừa cũ vừa mới. Cũ vì rõ ràng là bộ phim này được nhào nặn bởi những người làm điện ảnh lâu năm, thủ pháp ghi hình và phương thức biểu đạt đều theo đường lối cũ. Mới là nhờ trí tưởng tượng của đạo diễn Từ Khắc, xáo xào các yếu tố Đông - Tây trong phim, lộ vẻ hùng tâm tráng trí không kém những tài năng trẻ.

Trong những năm gần đây, Từ Khắc - người đã từng chỉ đạo những bộ phim kinh điển như "Thanh xà", "Hoàng Phi Hồng", "Thuận lưu nghịch lưu", v.v. - trầm mê trong hiệu ứng thị giác, đắm đuối với sáng tạo công nghệ - kỹ thuật. Đáng tiếc thay, ông chỉ nhớ đến những sáng tạo kỹ thuật mà quên mất sáng tạo đề tài, một phương hướng sai lầm. Từ Khắc chơi rất đã, nhưng ông đã bại bởi "trào lưu chủ nghĩa hiện thực". "Asura" rút quân ê chề đã chứng minh bom tấn cổ trang "không một bóng người". Dù không bại thảm như vậy nhưng "Địch Nhân Kiệt 3: Tứ đại thiên vương" đã phải nhún nhường trước bộ phim ra rạp cùng ngày là "Người đàn ông giàu nhất Tây Hồng".

Từ Khắc rất khôn ngoan, biết "tránh mạnh, đánh yếu". Bởi chưa quen với con người vùng đất xã hội Trung Quốc, Từ Khắc bất đắc dĩ phải với tay sang các thể loại cổ xưa hay kỳ ảo, trước có "Đấu trí núi Uy Hổ", sau có series "Địch Nhân Kiệt".

Đạo diễn Khương Văn chìm sâu trong thế giới của chính mình. Ngồi trong rạp xem phim Khương Văn mà cảm giác mình là một vị khách lạ lạc bước vào ngôi nhà của ông, thưởng thức vị chủ nhân tài hoa tự luyến phô bày mọi vật mọi việc mà người ấy trân quý nhất - Mái nhà Bắc Bình và chàng trai Lý Thiên Nhiên trên mái nhà.

"Thiện thắng ác" là câu chuyện báo thù 15 năm, một câu chuyện vốn không hề phức tạp đã được bàn tay Khương Văn phức tạp hóa. Khương Văn tự mình gia nhập bàn cờ với vai diễn ông chủ Lam. Lý Thiên Nhiên, nam chính của câu chuyện, bị biến thành một lợi thế. Vì vậy mà tình tiết trong phim bị trật khớp. Khương Văn tất nhiên sở hữu lãng mạn duy mỹ và tài năng thiên bẩm. Nhưng sự cường thế của ông đã trở thành điểm yếu nhất của bộ phim. Bị thao túng như vậy, không khó hiểu tại sao khán giả lại không có hứng thú muốn xem.

Những đạo diễn mới như Văn Mục Dã, họ không có thế lực tư bản chống đỡ phía sau, càng không có khả năng xây dựng bối cảnh lớn hay vận dụng nhiều kỹ xảo. Thứ họ có chỉ là "cuộc sống", và vừa vặn thay, cũng là "chỗ trũng" của nền điện ảnh Trung Quốc. Họ vô ý đào được một kho báu của điện ảnh Trung Quốc. Những năm gần đây, điện ảnh Trung Quốc nằm trong trạng thái "vô thực", như "Đại Đường thịnh thế", "võ hiệp kỳ ảo" của "Yêu Miêu truyện", Tây - Trung kết hợp của Trường Thành. Những bộ phim này không cách nào làm đầy khát vọng và ưu tư của khán giả Trung Quốc. "Tìm kiếm linh cảm từ văn hóa bản địa", lời kêu gọi bao năm của làng điện ảnh rốt cuộc cũng đã nhận được tiếng vọng bắt đầu từ mùa hè năm nay, và tạo ra một sức hấp dẫn vô hình đối với khán giả Trung Quốc.

Chỉ có tự tin với chính bản thân, tự tin với nền văn hóa bản địa, tự tin với khán giả bản địa, tự tin với giá trị và ý nghĩa của tác phẩm, tác phẩm cắm rễ trong cuộc sống, mới có thể cảm nhận được những cảm xúc chân thực và động lực sáng tác. Sự lên ngôi của các đạo diễn mới không làm tổn thương các sáng tác của lớp đạo diễn đi trước, mà là sự bù trừ trưởng thành. Điều này đã chỉ ra tương lai tươi sáng của điện ảnh Trung Quốc - đổi mới hình thái, thể loại, phương thức sáng tác, phương thức thể hiện, gần gũi hơn với khán giả.

Nguồn: http://www.xinhuanet.com/ent/2018-08/02/c_1123210375.htm

Nhận xét