Tân Hoa Xã: Đã đến lúc phải dẹp trào lưu "Nữ tính hóa".


Danh sĩ đời Thanh Cung Tự Trân đã từng mượn hình tượng "cây mơ bị bệnh" để ám chỉ nỗi ưu tư về những thẩm mỹ bệnh hoạn gây ảnh hưởng xấu đến xã hội. Có lẽ ông không thể ngờ rằng, "cây mơ bị bệnh" vẫn còn rất thịnh hành trong thời đại ngày nay, thời đại văn hóa Internet tốc độ nhanh.

"Má phấn môi son, eo A4, uốn uốn éo éo tạo dáng lan hoa chỉ", câu vè này chính là miêu tả những thần tượng "tiểu thịt tươi" khiến người người phải há hốc mồm sửng sốt trước hình tượng và diễn xuất của họ. Ngày nào cũng thấy mấy cậu trai "bất nam bất nữ" hiện lên trang tin tức, chiếm lĩnh màn ảnh, được ngàn người yêu, vạn người quý, trở thành đối tượng được dõi theo, truy đuổi, không ít người phải lo lắng, lên tiếng vì hiện tượng "ù tai gai mắt" cực kỳ bất thường này.

Cùng xuất phát từ biểu diễn nghệ thuật, tuy nhiên khác với những vai diễn đổi giới tính, transvestism vì nghệ thuật, trào lưu "nữ tính hóa" là cố ý vặn vẹo hóa, méo mó hóa "hình ảnh cá nhân": giới tính mơ hồ, trang điểm đẹp đẽ, cơ thể mảnh mai liễu rủ, động một tí là miệng bé xinh xinh lại thốt lên "Ghét ghê cơ", "Suýt em bị dọa tiêu đời", "Dứ dứ nắm đấm nhỏ, nện khẽ trên ngực người"; họ đóng những vai như vậy trong phim ảnh, và "nhập vai diễn" lên cả chương trình thực tế, thậm chí là ra hẳn cuộc sống ngoài đời.

Từ "non tươi", đến "đẹp đẽ", lên "nữ tính", sự tiến hóa của loại thẩm mỹ bệnh hoạn này đúng là rất có ý vị. "Nữ tính hóa" không phải chỉ lớn lên trong một ngày, mà nó là kết quả từ sự lệch lạc của nền kinh tế chú ý và thói quen "tiêu dùng nhìn mặt", là biến tướng của giới giải trí xa hoa trụy lạc. Thông qua các hoạt động nâng tầm ngôi sao không thể tưởng tượng nổi, hàng loạt "chàng trai đẹp hơn hoa" được nâng thành "lưu lượng tiểu sinh", thói xấu "ăn cơm nhờ mặt" bị biến tấu thành mỹ từ "đẹp là chính nghĩa", cộng thêm sự thúc đẩy từ giới tư bản cùng bầu không khí nóng bỏng, cứng rắn ép "tiểu thịt tươi" thành "tiểu hoa tươi", từ "Mạnh Đặc" biến thành "Mạnh Đặc Kiều" (Mạnh Đặc là chàng gay trong phim điện ảnh "Charlotte phiền não". Trong phim, Mạnh Đặc thể hiện những nét nữ tính từ thời cấp 3 và đến hôn lễ của Thu Nhã thì trở thành cô gái Mạnh Đặc Kiều).

Một xã hội đa nguyên mở cửa, cái đẹp có thể có nhiều hình thái đa dạng. Nhưng, mọi việc phải có giới hạn, vượt qua giới hạn sẽ gây phản tác dụng - "đẹp" quá giới hạn thì đó chính là xấu. Các tiểu thịt tươi "nữ tính hóa" quá đà đã khiến bao người phải suy tư: trong những ồn ào "luận về đẹp, không ai thắng được anh", "sự tự học tập, tu dưỡng những tiêu chuẩn của diễn viên" bị coi nhẹ, có những con người diễn dở vô cùng nhưng thù lao cắt cổ trên trời, bao thói xấu sinh ra đều là nhờ bị chiều đến hư; trong thời kỳ lầm lạc "Chỉ cần giải trí", "Số view là nhất", không ít các bộ phim, các chương trình giải trí đã hùa theo khẩu vị thấp kém của khán giả, liên tục cho ra đời những "thằng hề kỳ lạ", chỉ vì câu view mà thách thức với những phong tục tập quán tốt đẹp của xã hội, mờ mắt vì tiền, suy đồi đạo đức.

Người làm công tác văn hóa chính là mang trọng trách giáo dục. Trào lưu "nữ tính hóa" khiến công chúng phản cảm chính bởi vì loại văn hóa bệnh hoạn này gây ảnh hưởng cực kỳ tiêu cực khó có thể đong đếm được đối với các thanh thiếu niên. Thanh thiếu niên là tương lai của đất nước. Trên mạng có câu đùa, trai tráng "nữ tính hóa", khác chi đất nước "nữ tính hóa". Dòng chủ lưu của văn hóa - xã hội ủng hộ cái gì, cấm cản cái gì, tuyên truyền cái gì, đều có liên quan đến những vấn đề trọng đại của quốc gia dân tộc. Muốn bồi dưỡng một thế hệ có khả năng gánh vác trách nhiệm dân tộc, phục vụ đất nước, chống lại sự ăn mòn của các hình thức văn hóa không lành mạnh, chúng ta phải tăng cường hơn nữa bồi dưỡng nền văn hóa tốt  đẹp.

Học giả Neil Postman từng nhắc nhở chúng ta trong tác phẩm "Tiêu khiển tới chết/Amusing ourselves to Death": Thứ giết chết chúng ta không phải thứ chúng ta ghét, mà chính là những thứ chúng ta "yêu chết đi sống lại". Chúng ta cần phải xem xét kỹ các hiện tượng "biến tướng văn hóa" gây đau đầu hoa mắt chóng mặt này.

Nguồn: http://www.xinhuanet.com/politics/2018-09/06/c_1123391309.htm

Nhận xét