"Thiên Thịnh trường ca" dài, dai, dại.
20180905
36 tập của "Thiên Thịnh trường ca" đã lên sóng, một nửa chặng đường với không ngớt tranh luận: Tại sao một bộ phim cổ trang tập hợp được những gương mặt thực lực như Trần Khôn, Nghê Ny, Nghê Đại Hồng, Triệu Lập Tân lại không hot?
Không hot, không có nghĩa là chất lượng kém. Bộ phim hiện đang được 7,7 trên douban theo hơn 50 ngàn đánh giá, tạm đứng đầu các phim cổ trang quốc nội năm nay. Hai phái "một giây cũng không thể bỏ qua" vs "xem không nổi", "chế tác có tâm" vs "bộ quần áo mới của hoàng đế" mỗi phái hùng cứ một bên. Có người tổng kết, "Thiên Thịnh trường ca" là bộ phim hay nhất năm nay, và cũng là bộ phim khó xem nhất.
Cái hay của bộ phim nằm ở khâu phục trang, hóa trang, ánh sáng, thoại, tất cả đều được nghiên cứu kỹ càng theo phong cách mỹ học cổ điển Trung Quốc. Thiết kế tạo hình của Trương Thúc Bình, cộng thêm ánh sáng, ống kính, góc quay theo tiêu chuẩn điện ảnh, bộ phim đã phô bày những nét tinh túy nhất của trang phục, kiến trúc của Trung Quốc cổ đại.
Đọc những bình luận chê phim khó xem, phần lớn đều chỉ ra một điểm: chậm. Nhịp điệu của bộ phim dễ khiến khán giả mất hứng. Nhất là bây giờ các website video và các phần mềm xem video đều có chức năng tăng tốc độ, chậm thì 1,25, nhanh thì gấp 2, 3 lần. Một bộ phim truyền hình 60, 70 tập, xem với tốc độ x3 thì hết tuần là xong, có thể đi tám.
Đây chính là điểm yếu của "Thiên Thịnh trường ca" "nhanh một giây, chậm cả bộ": tồn tại trong thời đại xem phim tăng tốc, một bộ phim truyền hình phải như thế nào mới có thể lôi kéo khán giả "chậm rãi thưởng thức"?
Ván cờ thú vị và ý nghĩa giữa tăng tốc và thưởng thức chậm rãi.
"Thiên Thịnh trường ca" chuyển thể từ tiểu thuyết mạng "Hoàng quyền", biên kịch đã thay đổi nguyên tác nữ chủ thành song nam nữ chủ trong phim. Trong khi fan nguyên tác bày tỏ sự khó chịu thì những fan của bộ phim, không hề đọc nguyên tác, đều ủng hộ bộ phim.
Đạo diễn của "Thiên Thịnh trường ca" là Thẩm Nghiêm đã phân rõ giới hạn ngay từ đầu: bộ phim được xếp vào thể loại quyền mưu, tìm tòi, đào sâu nhân tính trong mỗi con người, không mang lại sự thoải mái, không "bật hack". Không mang lại sự thoải mái chính là thử thách cực đại với những khán giả thích "tăng tốc". Muốn tìm tòi, đào sâu nhân tính trong mỗi con người thì phải "chậm rãi thưởng thức". Ví dụ như cảnh Ngũ hoàng tử phe Thái tử đôn đốc việc sửa kênh, lời thoại kín đáo, lòng vòng, sóng ngầm trào sôi dưới từng con chữ; phản ứng của các nhân vật cũng rất hay, miệng một đằng, mặt một nẻo. Chỉ cần tăng tốc một giây, không kịp ngấm kỹ lời thoại, và nhất là đã bỏ qua những biểu cảm tinh tế vi diệu nhất của nhân vật. Thế nên, cũng không có gì gọi là bất ngờ. Dạ dày của khán giả đã quen ngấu nghiến thức ăn nhanh, khi phải nhai từ từ, thưởng thức kỹ thì tất nhiên là "tiêu hóa kém".
Tương tự chính là "Như Ý truyện". Cảnh hoàng hậu Ô Lạp Na Lạp Thị giao phó cháu gái Thanh Anh những lời lâm chung, nét mặt hoàng hậu nặng nề, Thanh Anh rưng rưng nước mắt. Nếu "tăng tốc", thì tức là diễn xuất tinh tế của Trần Xung và Châu Tấn đã bị bỏ qua đầy đáng tiếc.
Giáo sư Dương Hồng Đào của Học viện Phim ảnh Hý kịch thuộc Đại học Truyền thông Trung Quốc nhận xét: ván cờ giữa tăng tốc và thưởng thức chậm rãi có thể xem là rất thú vị và ý nghĩa, đặc biệt là trong thời đại thông tin như hiện nay.
Hai bộ phim cổ trang chiếu cùng thời điểm là "Diên Hy công lược" và "Hương mật tựa khói sương" lại không mang ý nghĩa sâu sắc. Phim trước lấy "sự thoải mái của khán giả là tôn chỉ của chúng tôi", phim sau nhắm đến đối tượng khán giả nữ, là "bới thủy tinh để tìm đường". Hai bộ phim đã thỏa mãn tâm lý một bộ phận khán giả, sau những phân cảnh đằng đẵng lại có những đợt sóng nhỏ "giết Boss, qua ải", hay "những vụn đường nhỏ". Nói cách khác, hai bộ phim này rất thích hợp với lối xem tốc độ, thu về chiến thắng chung cuộc.
Phim dài thế nào cũng được, miễn là đừng bơm đừng nhồi.
"Thiên Thịnh trường ca" chế tác kỹ lưỡng, ôm tham vọng trở thành phim chính kịch. Nhưng liệu "khó xem" có phải tại khán giả nông cạn.
Nhà phê bình phim ảnh Lý Tinh Văn đã đưa ra một quan điểm rất đáng cân nhắc: "Những bộ phim dài tập thực sự đã gặp phải đối thủ. Nếu những bộ phim dài không thể mang lại ý nghĩa sâu sắc tương đồng với độ dài, mà lại rơi vào vòng xoáy dài dòng lan man, thì thực sự nên flop. Phim dài thế nào cũng được, miễn là đừng bơm đừng nhồi." Dùng tiêu chuẩn này để xét lại "Thiên Thịnh trường ca", không khó phát hiện, phim được bơm nhồi không ít.
Nội dung khái quát của bộ phim: Lục hoàng tử Ninh Dịch có thiên phú khác thường; lần lượt bị người ám hại, học được cách giấu tài, sống trong hoàng thất âm mưu quỷ kế. Phượng Vi Tri từ nhỏ theo mẫu thân ăn nhờ ở đậu, nhưng tấm lòng thanh thản, quang minh. Hai người chạm mặt lần đầu tiên, Ninh Dịch chỉ coi Phượng Tri Vi là quân cờ đoạt quyền, sau được nữ chính cảm hóa, trở thành một đấng minh quân.
Hoàng tử ôm mối hận mưu cầu quyền lợi cho bản thân vs. Cô gái lòng mang thiên hạ, nhân vật nào sẽ dễ làm khán giả cảm động hơn, câu chuyện của ai đáng xem hơn? Đáp án thực hiển nhiên. Nhưng bộ phim được biên tập chia thành hai nửa: nửa trước báo thù, nửa sau mới vào nội dung chính. Những chi tiết được đặt sai chỗ dễ dàng bị khán giả phát hiện ra, nhưng lại thiếu trọng tâm chính xác. Ví dụ như quá trình "nhận cơm hộp" của Thái tử và Yến vương không hề khác biệt: hạ độc, tà thuật, lật lại bản án, có chuyện, đổ sạch. Xây dựng doanh trận, vốn tới đoạn hay nhưng vẫn lả rả lề rề. "Không thể xem nổi" đâu thể trách khán giả.
Trên thực tế, "dài, dài nữa, dài mãi" là căn bệnh chung của các bộ phim trong nước. Do vốn đầu tư quá cao nên phim phải dài để thu về càng nhiều lợi nhuận. Sợi mì dai kéo dài mãi, căn bệnh chung sống mãi cũng quen. Mùa hè năm 2018 đã mang tới "Diên Hy công lược" 70 tập, "Như Ý truyện" 87 tập, "Hương mật tựa khói sương" biên kịch công bố kịch bản ban đầu chỉ 36 tập, sau khâu hậu kỳ bị kéo dài ra 63 tập, "Thiên Thịnh trường ca" cũng bị tiết lộ là từ 50 tập lúc đầu sau bị tăng lên 70 tập. Một bộ phim vững chắc, nhịp nhàng, nổi trội nhưng vì lý do thương mại mà bị kéo đến hỏng.
Nhưng cũng phải nói, thế giới sẽ không chỉ tăng tốc theo một hướng. "Tăng tốc" đang dần trở thành thói quen của ngày càng nhiều khán giả. Nếu muốn khán giả "không muốn tăng tốc", thì trước mắt phải giải quyết dứt khoát và hẳn hoi độ dài dai dẳng, đằng đẳng. Như "Thiên Thịnh trường ca", một bộ phim hay nhưng không đủ độ chín, cũng chỉ vì "dài dai dại".
Người viết: Vương Ngạn.
Tui thuộc team "không thể bỏ qua một giây"🙂.
Trả lờiXóa