Bạn không thích Dương Mịch, hay bạn không thích "Bảo bối nhi"?
20181019
Trong
giang hồ điện ảnh, có 4 người mà ai nghe tên cũng phải run sợ. Đó là Ngô Diệc
Phàm, Đường Yên, Dương Mịch, Angelababy. Họ được xưng danh Tứ đại sát thủ.
Trong
một số bài báo trước đó, tôi đã cùng các bạn phân tích sự nổi tiếng của diễn
viên phụ thuộc khá nhiều vào tác phẩm họ tham gia. Ví dụ như Châu Nhuận Phát.
Thời kỳ đang trên đỉnh phong truyền hình, Châu Nhuận Phát đã thử nghiệm với điện
ảnh, nhưng chất lượng các bộ phim điện ảnh lúc đó của anh thật không thể khen tặng.
Qua bao nhiêu năm nổi tiếng với danh hào "độc dược phòng vé", hiện tại,
Châu Nhuận Phát đã trở thành cái tên bảo chứng phòng vé. Chỗ dựa duy nhất của anh
chính là tác phẩm.
Nhưng
thời nay đã khác thời xưa. Như Tứ đại sát thủ kia, phim điện ảnh có sự tham gia
của họ, dù dư luận chê dở tới cỡ nào thì fan của họ vẫn xem, "Idol +
fan" biến thành một hệ thống quần thể độc lập khép kín, chỉ cần hậu
cung vẫn đứng vững, vẫn còn người dám mời họ diễn phim điện ảnh.
Thế
cho nên, dù mọi người cùng sống chung trong không gian internet, nhưng bọn họ
đã tự phân vùng thành những tiểu quốc độc lập. Người qua đường và người hâm mộ
đồng ca một lý tưởng: "Cả đời không qua lại với nhau."
Đương
nhiên, đời lắm nỗi bất ngờ, cả đời không qua lại với nhau, nói thì dễ mà làm
thì khó.
Tứ
vị đại sát thủ kia không tranh thứ tự, cũng chẳng tranh vị trí center, bởi vì
dù sao mỗi người lại có một ước mơ riêng.
Ngô
Diệc Phàm mơ được chinh phục khán giả bằng lối diễn xuất đơ như tượng tạc, anh ấy rất
ghét phải hoạt động cơ mặt. Vì thế mỗi lần phải động cơ mặt, anh ấy sẽ truyền sự
đau khổ của bản thân đến với khán giả để khán giả đau cùng.
Đường
Yên thích hòa mình với bộ phim, vì vậy bất kỳ vai diễn nào cũng được cô ấy biến
thành ngốc bạch điềm.
Angelababy
hiện vẫn đang trong thời kỳ mơ màng, tuy cô ấy đã qua độ tuổi thiếu nữ, hiện tại
chỉ có thể chạy theo tìm về cảm giác thiếu nữ, nhưng dù sao cũng chả thể nào
như thế mãi một đời. Vì vậy, nhìn cô ấy trong phim, đôi mắt mở to trống rỗng để
bất kỳ ai cũng có thể đọc ý nghĩ của chính mình trong đó.
Còn
Dương Mịch là người có nhiều quyết tâm, cố gắng nhất. Nhiều năm qua, cô ấy đã
thử qua nhiều dạng vai diễn, như người mù, một người diễn hai vai, ngốc nghếch...
Qua rất nhiều vai diễn đa dạng như vậy, cô ấy đang chứng minh cho người hâm mộ,
không phải cô ấy không cố gắng, tất cả là tại ông trời không thương cô ấy,
không cho cô ấy thiên phú để theo nghề.
May
mắn làm sao, bốn vị siêu sát thủ kia, ai cũng cơ bản đạt được ước mơ của mình.
Có
thể nói, Dương Mịch là niềm tiếc nuối lớn nhất của "Bảo bối nhi",
nhưng người viết bài vẫn có một chút tôn trọng với cố gắng của cố ấy.
Vì
sao nói như vậy? Vì màn thể hiện của Dương Mịch trong phim có thể coi là vừa vặn
đạt tiêu chuẩn. Nhưng không phải nhờ cô ấy tự nguyện làm xấu bản thân, mà nhờ đạo
diễn Lưu Kiệt đã khai thác bộ phim theo hình thức phóng sự tài liệu, nên bất kỳ
sai sót nào trong diễn xuất cũng có thể coi như đó là thói quen của bản thân
nhân vật.
Một
người nổi tiếng muốn diễn loại phim điện ảnh này khó lắm chứ bộ. Người nổi tiếng
thì ngũ quan, thanh âm của họ cũng nổi tiếng, thậm chí chỉ nhìn riêng một bộ phận
mắt, mũi, tai hay nghe giọng thôi fan cũng có thể nhận ra đó là ai. Minh tinh
muốn khán giả nhìn thấy một người khác hẳn chứ không phải bản thân ư? Khó lại
càng khó.
Thế
nên, người viết vẫn luôn nghĩ, nếu đổi Dương Mịch thành một diễn viên khác
không quá nổi tiếng, liệu bộ phim có hay hơn không?
Có
người cho rằng, bộ phim này nói về số phận những đứa trẻ bị bỏ rơi ngay từ khi
chào đời. Đây là một sự nhầm lẫn. "Bảo bối nhi" là một bộ phim lấy đề
tài xã hội hiện thực, thông qua chuyện trẻ em bị vứt bỏ để vạch trần những vấn đề
nóng của xã hội.
Như
trẻ em bị bỏ rơi, cha mẹ già, người khuyết tật, các vấn đề liên quan đến pháp
luật.
Đạo
diễn đã rất tế nhị khi chỉ đưa ra vấn đề nhưng để tránh mọi sự xung đột, kích động
có thể xảy ra, bộ phim đã không được ông cho một kết thúc có hậu, giống như
phóng sự tài liệu thường thức.
Cách
làm này thực sự rất có hiệu quả. Ngoài việc che lấp các khuyết điểm của Dương Mịch,
quan trọng hơn là lưu lại cho khán giả một không gian suy ngẫm rộng lớn. Dù sao
trong bộ phim này, nhân vật chính cũng chỉ là nhân vật chính, không phải anh
hùng đại diện chính nghĩa. Khán giả xem rồi về nhà sẽ vẫn phải tiếp tục suy
nghĩ xem hành động của cô ấy là đúng hay sai.
Bộ
phim này khó có thể đi theo hướng khác, bởi vì còn phải nghĩ đến vốn đầu tư và
nhà đầu tư.
Nếu
người viết nhớ không nhầm thì đơn vị đầu tư "Bảo bối nhi" là công ty
phim ảnh Gia Hành của Dương Mịch. Nếu có một siêu sao chấm kịch bản của bạn, lại
muốn đổ tiền đầu tư để nhắm vai chính cho bản thân, liệu bạn có đáp ứng yêu cầu
của siêu sao đó không?
Nhìn
bộ phim trước đó của Lưu Kiệt là "Trốn tìm", chúng ta có thể phát hiện
dễ dàng lý do, muốn có doanh thu thì chỉ có cách dùng dàn diễn viên nổi tiếng.
Một diễn viên nổi tiếng có lượng fan khổng lồ đích thân tới gặp bạn, liệu bạn
có cần suy nghĩ không?
Đáp
án rất rõ ràng. Tuy sự lựa chọn Dương Mịch đã đi ngược lại với phong cách phóng
sự của bản thân bộ phim.
Trong
phim bất đắc dĩ, ngoài phim cũng bất đắc dĩ.
Tình
huống này khiến những đánh giá bất công dễ dàng sản sinh ra.
Như
Dương Mịch đó, bạn có thể đánh giá ít nhất cô ấy cũng cố gắng, bộ phim này được
thực hiện cũng một phần nhờ công của cô ấy. Nhưng về phương diện khác, dù màn thể hiện của cô ấy được coi là đủ nhưng ánh hào quang siêu sao của cô ấy không phải là rất thích hợp
với bộ phim này.
Thế
nên, ắt phải có những bình luận tiêu cực, là diễn viên phá phim hay phim hủy
diễn viên, tranh luận đầu rơi máu chảy không hồi kết.
Nhưng,
người viết muốn hỏi những người đã đánh giá bộ phim một sao: Bạn không thích
Dương Mịch hay bạn không thích "Bảo bối nhi"?
Hay
nên đổi cách nói, Tứ đại sát thủ đã tạo tính ì khiến bạn không thèm liếc
Dương Mịch thêm một cái?
Có
đôi khi, cảm tính khiến chúng ta tạm thời mất đi lý tính.
Tóm
lại, người viết thích "Bảo bối nhi", thích phong cách của bộ phim
cùng những suy nghĩ mà bộ phim mang đến. Thế là đủ rồi. Còn Dương Mịch? Có hay
không không quan trọng. Như "Tú xuân đao 2" ngày nào, Dương Mịch có
hay không cũng không quan trọng.
Nhận xét
Đăng nhận xét