Tín đồ tà giáo lây lan dịch bệnh COVID-19, nguyên nhân tại sao thế lực tôn giáo Hàn Quốc mạnh như vậy
Trước tình hình diễn biến dịch bệnh, thị trưởng thành phố
Seoul Park Won-soon đã tổ chức một cuộc họp báo khẩn cấp, tuyên bố nhằm phòng
tránh virus corona bùng phát, yêu cầu lệnh cấm tạm thời tất cả các cuộc mít
tinh diễn ra trên quảng trường Gwanghwamun/Quang Hóa Môn, vốn dĩ đây là vì toàn
thể nhân dân Hàn Quốc.
Kết quả, linh mục Jeon Kwang Hoon - chủ tịch Hội Kitô giáo
Hàn Quốc - đã suất lĩnh Trụ sở Đấu tranh Chủ nghĩa Quốc tế Hàn Quốc tổ chức
cuộc mít tinh tại Quảng trường Gwanghwanmun. Những người biểu tình đã xô đẩy
các chướng ngại vật ngăn cách đường và lối đi bộ, dàn hàng không những trên
quảng trường mà khắp cả 6 làn xe.
Hallelujah!
Có lẽ tất cả mọi người đã đọc tin này rồi, "bệnh nhân
số 31" siêu lây nhiễm của Hàn Quốc là một người phụ già, một con chiên của
giáo phái Shincheonji/Tân Thiên Địa. "Nhờ" bà, 1001 người đã bị cách
ly. Nhưng vụ việc không chỉ dừng ở đây.
Một cảnh sát thuộc Đông Daegu được chẩn đoán đã nhiễm viêm
phổi Vũ Hán. Người cảnh sát này đã tham dự buổi giảng đạo tại giáo hội Tân
Thiên Địa vào ngày 16 tháng 2 cùng bệnh nhân số 31. Trong ngày tự cách ly đầu
tiên, người cảnh sát này đã tới khám tại Trung tâm kiểm tra sức khỏe quận Đông
Daegu, lúc này chưa có bất kỳ biểu hiện bất thường. Đến ngày 21, tức 2 ngày
sau, bắt đầu sốt, uống thuốc hạ sốt trong trạng thái cách ly. Ngày 22, Trung
tâm kiểm tra sức khỏe đã đến nhà trích nucleic acid, xét nghiệm cùng ngày và
chẩn đoán đã nhiễm bệnh.
Tân Thiên Địa đã xâm nhập vào lực
lượng cảnh sát.
Ngày 24/2, Hàn Quốc công bố có
763 ca nhiễm virus corona, 7 trường hợp tử vong, trong đó 458 ca bệnh có liên
quan tới Tân Thiên Địa. Năm 2014, Hội đồng Kitô giáo Hàn Quốc nhận định Tân
Thiên Địa là tà giáo đội lốt Kitô giáo.
Thời cổ đại, Hàn Quốc là một trong những quốc gia theo Nho
giáo. Như vậy tại sao hiện tại lại có nhiều người dân theo Kitô giáo như vậy,
thậm chí một con số không nhỏ cuồng tín tà giáo? Và cũng tại sao các quốc gia
cũng từng chịu ảnh hưởng sâu sắc của văn hóa Nho gia khác lại không xuất hiện
tình huống như ở Hàn Quốc?
Tình hình Kitô giáo hiện tại tại Hàn Quốc chính là một ngả
rẽ theo chính trị, ngả còn lại đi đường dị đoan.
LỊCH SỬ CỐNG HIẾN CỦA CƠ ĐỐC GIÁO HÀN QUỐC
Tại Trung Quốc, Kitô giáo đã mở rộng quy mô như thế nào?
Câu trả lời hiển nhiên là sau Chiến tranh nha phiến. Mặc dù đã sớm dò xét tại
Trung Quốc nhưng phải sau Chiến tranh thuốc phiện, Kitô giáo mạnh mẽ tràn vào
Trung Quốc cùng chủ nghĩa thực dân, hiệp ước bất bình đẳng, pháo hạm, v.v..
Cũng không chỉ một mình Trung Quốc mà đó là hiện trạng chung của chủ nghĩa đế
quốc trên toàn cầu. Rất nhiều quốc gia đã trở thành thuộc địa, Kitô giáo thuận
nước theo dòng lên theo. Tuy nhiên, vì Trung Quốc chưa hoàn toàn trở thành thuộc
địa nên nhắc đến Kitô giáo chỉ khiến liên tưởng tới hàng loạt "bài
học" độc hại khủng khiếp như hiệp ước bất bình đẳng và thuốc phiện.
Nhưng tại Hàn Quốc, Kitô giáo có một thân phận khác: Cứu
nước cứu dân.
Năm 1910, Hiệp ước sáp nhập Nhật Bản - Triều Tiên được ký
kết, Nhật Bản cai trị bán đảo Triều Tiên, Hàn Quốc chịu ách thống trị tàn khốc
của thực dân Nhật Bản trong suốt 36 năm.
Trong 36 năm này, thực dân Nhật
Bản từng ban bố "Lệnh Giáo dục", yêu cầu phổ cập tiếng Nhật trên toàn
Hàn Quốc, cấm truyền bá địa lý và lịch sử Hàn Quốc, 90% trẻ em ở độ tuổi đi học
bị tước đoạt cơ hội học tập và trở thành mù chữ. Cũng đúng lúc này, Kitô giáo
Hàn Quốc một mặt an ủi người dân, mặt khác tiến hành các hoạt động kháng Nhật,
chống xâm lược dưới danh nghĩa giáo hội.
Sở dĩ giáo hội Hàn Quốc có thể dâng lên sĩ khí kháng Nhật là
vì được các cường quốc phương Tây chống lưng, dù sao Kitô giáo và phương Tây
liên hệ không nhiều thì cũng chẳng ít. Thời kỳ đầu, Nhật Bản còn sợ ném chuột
vỡ bình nên không dám mạnh tay đàn áp. Đương nhiêu, về sau, khi mối quan hệ
giữa Nhật Bản và các nước châu Âu trở nên căng thẳng, sự khách khí theo đó biến
mất.
Sau ngày độc lập, Hàn Quốc đổ nát lạc hậu, nhân dân đói
khổ lầm than, Kitô giáo lại tiếp tục phát huy chức năng cứu dân cứu nước. Cùng
lúc Mỹ đổ viện trợ vào Hàn Quốc, giáo hội Mỹ cũng phái mục sư đến, lập ra hàng
loạt nhà ăn cung cấp thức ăn miễn phí và nơi ở tạm thời.
Đây là nguyên nhân quan trọng tại
sao Kitô giáo có sức ảnh hưởng chính diện tại Hàn Quốc.
TÔN GIÁO - CHÍNH QUYỀN KHÔNG PHÂN TÁCH
Thập niên 60, 70, Kitô giáo thiết lập quan hệ với chính
trị Hàn Quốc.
Những năm 1960, 1970, Hàn Quốc phát triển với tốc độ chóng
mặt. Tốc độ đô thị hóa bão tố, dòng người từ nông thôn đổ xô về thành thị khiến
cho trật tự xã hội nguyên bản bị phá vỡ, xã hội biến đổi kịch liệt, hàng loạt
vấn đề xã hội phát sinh.
Các tổ chức lấy danh nghĩa Kitô
giáo nhưng bản chất là chính trị hoặc xã hội mọc lên nhan nhản, như Hội thanh
niên nông thôn Thiên Chúa giáo Hàn Quốc, Học viện Kitô giáo v.v.. Học viện Kitô
giáo đã bồi dưỡng hơn 1000 cán bộ cơ sở trong nông dân, những cán bộ cơ sở này
có nhiệm vụ vừa truyền giáo vừa tổ chức biểu tình thị uy và bãi công.
Giáo hội Hàn Quốc là một nhân tố
quan trọng trong chính trị Hàn Quốc. Năm 1965, phản đối bình thường hóa quan hệ
ngoại giao Nhật - Hàn. 1974, 5000 giáo đồ Thiên Chúa giáo phản đối Park
Chung-hee độc tài quân sự. Năm 1976, kỷ niệm Phong trào vận động độc lập 1/3,
đồng thời lên án Park Chung-hee quân sự cai trị. Park Chung-hee đã đàn áp, bắt
bớ rất nhiều người, trong đó có Kim Dae-jung - tổng thống Hàn Quốc sau này.
Rất khó để dự đoán kết quả của việc giáo hội tham gia vào
chính trị. Kitô giáo nhúng tay vào chính trị, lâu sẽ thành quen, giáo hội và
chính trị càng chặt chẽ thân thiết, mặc cho Hàn Quốc đã dân chủ hóa.
Nói rõ hơn về các hoạt động phản kháng gần đây, dù cho là linh mục Jeon Kwang Hoon - chủ tịch Hội Kitô giáo Hàn Quốc - suất lĩnh Trụ sở Ðấu tranh Chủ nghĩa Quốc tế Hàn
Quốc tổ chức mít tinh, hay cái gọi là "Trụ sở Ðấu tranh Chủ nghĩa Quốc tế Hàn Quốc",
bản chất chính là chống lại Moon Jae-in, ủng hộ Park Geun-hye của phe bảo thủ.
Park Geun-hye quê tại Daegu. Lực lượng chính của cuộc mít tinh cũng là người
Daegu. Và cũng là lý do lời kêu gọi của thị trưởng thành phố Seoul vô hiệu.
Nếu Moon Jae-in bắt giữ người biểu tình, tức là Moon
Jae-in đàn áp phong trào quần chúng.
Nếu Moon Jae-in không hành động, khiến tình hình dịch bệnh
càng thêm nghiêm trọng, vậy chẳng phải là Moon Jae-in bất tài vô dụng hay sao?
Tóm lại, Moon Jae-in thế nào cũng
sai, Park Geun-hye nhất định phải được thả. Mục đích đại thể chính là thế này
đây.
VẤN ĐỀ TÂN THIÊN ĐỊA
Cái hội Tân Thiên Địa này không liên quan tới cái Thiên
Địa Hội đòi phản Thanh phục Minh của Trung Quốc mà nó nằm trong "hệ thống Kitô
giáo".
Ba nhánh chính của Kitô giáo là Công Giáo, Chính Thống
giáo và Tin Lành, trong đó Tin Lành là nhánh hay xuất hiện vấn đề nhất.
Chính Thống giáo không nhiều tín
đồ tại Hàn Quốc. Công giáo là thể chế quản lý từ trên xuống dưới, hơi giống với
Chính phủ, cấp bậc cao nhất gọi là Tòa Thánh, gồm Phủ quốc vụ, 9 Thánh bộ, 3
Tòa án, 12 Hội đồng Giáo hoàng.
(bỏ 1 đoạn về các bộ phận, phẩm trật trong Công giáo)
Để trở thành linh mục Công giáo phải xin vào học tại giáo
khu, ví dụ như nghiên cứu Thần học tại Đại học, sau đó thực hiện một số nghĩa
vụ giáo đường, từ tu sĩ lên phó tế rồi mới trở thành linh mục, trên linh mục là
giám mục, trên giám mục là Hồng y và trên Hồng y chính là Giáo Hoàng.
Chế độ đẳng cấp nghiêm ngặt này có ưu điểm cũng có khuyết
điểm. Khuyết điểm đương nhiên là như mọi chính phủ trên khắp thế giới, nạn quan
liêu, tham nhũng, tranh giành quyền lực.
Ưu điểm là trên dưới thống nhất,
tà giáo không thể xuất hiện tại Công giáo, vì giáo lý được ban bố trực tiếp bởi
Tòa Thánh, đồng thời có bộ phận chuyên môn giải thích giáo lý. Dù vẫn tồn tại
những cá biệt nhìn qua có vẻ không theo thường thức, ví dụ như không được sử
dụng bao cao su, nhưng giáo lý thuyết pháp thống nhất, không bao giờ có lý giải
riêng.
Tin Lành lại khác. Tin Lành chỉ
cần lòng tin là sẽ được cứu vớt. Như vậy, ai cũng có thể trở thành tư tế, không
cần nhân viên thần chức đảm nhiệm vị trí trung gian giữa người và thần thánh.
Nói cách khác, nếu Công Giáo chỉ có một Tòa Thánh, một hệ thống tôn giáo hoàn
chỉnh thì Tin Lành, mỗi người đều có thể tự sáng lập giáo phái và giáo hội, mỗi
người riêng một Tòa Thánh, lại thêm một quyển "Thánh Kinh duy nhất"
nhưng mỗi người lý giải một ý khác nhau. Đây chính là lý do có quá nhiều giáo
phái, giáo hội tại Hàn Quốc.
Vì mỗi người hiểu theo một cách
khác nhau nên tất nhiên có những giáo phái phi chính thống đã sinh ra. Những
giáo phái phi chính thống hiện đại được chia thành hai loại: tân hưng tôn giáo
- tín ngưỡng truyền thống nhưng thoát ly thường quy, loại hình này chính ra vẫn
tốt; một loại khác mang tính nghiêm trọng hơn chính là cuồng giáo.
Cuồng giáo khác tân hưng tôn giáo
ở một điểm quan trọng: Tín đồ cuồng giáo cuồng tín giáo phái hoặc giáo chủ,
sống khép kín, cô lập, cắt đứt quan hệ với người thân bạn bè, các vị giáo chủ
sẽ thể hiện sức mạnh qua con đường khống chế kiểm soát tinh thần tín đồ, nhiều
giáo phái còn bắt ép tín đồ phải "cống hiến" bằng nhiều con đường,
thậm chí là xâm hại tình dục.
Tân Thiên Địa thuộc về cuồng giáo
và là một trong những cuồng giáo kinh khủng nhất. Giáo chủ Tân Thiên Địa tên là
Lee Man-hee. Ông ta sinh ra tại Seoul năm 1931, 17 tuổi được gột rửa tại Hội
Thánh Báp-tít Seoul, năm 1967 gia nhập giáo phái "Thánh điện nhà rạp"
của Yoo Jae Youl, 1970 chuyển sang gia nhập "Giáo hội Tái sáng tạo",
1980 sáng lập "Tân Thiên Địa/Shincheonji Church of Jesus the Temple of the
Tabernacle of the Testimony", đến năm 2000, dời trụ sở đến Seoul và
Gwacheon, từ đó trắng trợn bành trướng.
Tân Thiên Địa có tôn ti đẳng cấp nghiêm ngặt.
Dựa theo Sách Khải Huyền Chương 4:
"6 Phía trước ngai là một cảnh trông giống như một biển thủy
tinh, trong suốt như pha lê. Chiếc ngai ở giữa, và bốn phía của ngai có bốn
Sinh Vật với phía trước và phía sau đầy những mắt.
7 Sinh Vật thứ nhất giống như sư tử, Sinh Vật thứ nhì giống
như bò tơ, Sinh Vật thứ ba có mặt giống như mặt người, và Sinh Vật thứ tư giống
như đại bàng đang bay."
4 Sinh Vật, do đó có 4 vị chỉ
huy.
Cũng dựa theo Sách Khải Huyền
Chương 4:
“5 Từ ngai phát ra sét chớp, âm vang, và sấm nổ. Trước ngai có
bảy ngọn đèn, tức bảy Thần Linh của Ðức Chúa Trời, đang rực cháy."
Thiết lập Thất linh (Chỉ huy giáo
dục).
Lại dựa theo Sách Khải Huyền
Chương 4:
“4 Chung quanh ngai có hai mươi bốn ngai khác; trên các ngai
ấy tôi thấy hai mươi bốn vị trưởng lão đang ngồi, mình mặc y phục trắng, và đầu
đội mão miện đắc thắng bằng vàng.”
Thiết lập 24 bộ.
Đó là kết cấu cơ bản của Tân Thiên Địa. Chia địa bàn phát
triển của Tân Thiên Địa thành 12 nhánh, khi số lượng tín đồ đạt đến 144000,
thiên đường sẽ tới.
Quá cosplay.
Khải Huyền là chương kỳ lạ nhất
của Kinh Thánh, thực ra là về những tiên tri sấm ngôn. Vô số dị đoan đã
"vay mượn" nội dung Khải Huyền, nếu không tin, mọi người cứ đi tìm
hiểu một số giáo phái gần sát, đặc biệt là các giáo phái bản thổ Trung Quốc,
toàn lý giải Khải Huyền một cách lung tung bậy bạ.
Tân Thiên Địa không thừa nhận Hiện thân của Chúa, cho rằng
Chúa Jesus chỉ là người thường. Vậy Chúa của Tân Thiên Địa là ai?
Đương nhiên chính là giáo chủ Lee Man-hee.
Jesus bằng xương bằng thịt, bạn
có sợ không?
Tôn giáo Hàn Quốc đã thất bại.
Nhìn bề ngoài, Kitô giáo tại Hàn Quốc rất lớn mạnh và hoạt
động năng nổ. Nhưng nhìn Hàn Quốc hiện tại mà xem, tôn giáo chính trị hóa càng
ngày càng mạnh, cuồng giáo càng ngày càng nhiều, cộng thêm tính cuồng tín quần
thể - chắc mọi người đã từng đọc tin một số tín đồ Kitô giáo Hàn Quốc “can
trường” đến truyền giáo tại địa bàn Hồi giáo vùng Trung Đông, kết cục bị các
phần tử khủng bố sát hại. Tính theo cấp độ này, trên thực tế Kitô giáo Hàn Quốc
đã thất bại.
Bất cứ nơi nào tôn giáo thất bại,
cuồng giáo thuận thế sinh sôi.
Thật ra bản thân Tin Lành là kết quả của cải cách tôn giáo
để thích ứng với xã hội. Đơn giản hóa lễ nghi, xóa bỏ cấp bậc, cho phép nữ giới
trở thành nhân viên thần chức, bày tỏ sự khoan dung với đồng tính luyến ái, phá
thai, an tử. Đó là tôn giáo truyền thống thích ứng với cuộc sống hiện đại.
Nhưng cũng bởi vậy, tôn giáo truyền thống không còn là một điều bắt buộc cần
thiết với xã hội, số lượng tín đồ giảm đi không nhỏ, cộng thêm tôn giáo tự thân
cải cách thế tục hóa tiếp tục cắt bớt không ít tín đồ.
Theo xã hội truyền thống chuyển mình sang xã hội hiện đại,
tôn giáo truyền thống bị suy yếu, do đó cần một thứ khác tới để bổ khuyết, cũng
chính là cuồng giáo.
Càng những người ngoài lề xã hội lại càng dễ chịu ảnh
hưởng của cuồng giáo, như những người có tiền sử phạm tội, sự nghiệp thất bại,
tính cách hướng nội, nhút nhát, gặp khó khăn lớn không được trợ giúp, thậm chí
có những người chỉ muốn tìm kiếm kích thích.
Đáng sợ hơn cả, cũng là hai điều
đặc sắc của Hàn Quốc. Khi cuồng giáo và Kitô giáo can thiệp vào chính trị cùng
xảy ra vào một thời điểm, ắt sẽ sinh ra một điều không thể tránh khỏi: năm
2007, Tân Thiên Địa hạ lệnh yêu cầu 10670 tín đồ gia nhập vào đảng Tân Quốc
Gia/Saenuri Party của Hàn Quốc. Không ít giáo đồ Tân Thiên Địa đảm nhiệm vị trí
trung tầng, cao tầng trong đảng Saenuri.
Chuyện này còn hay ở chỗ, cái Đảng Saenuri này đã từng
thay đổi nhiều lần. Tổ chức tiền nhiệm sớm nhất là Đảng Cộng hòa Dân chủ dưới
thời cầm quyền của Park Chung-hee. 1980 bị Chun Doo-hwan giải tán. Sau đó khi
Đảng Công lý Dân chủ (do Chun Doo-hwan sáng lập) cầm quyền, Đảng Thống Nhất Dân
Chủ và Đảng Cộng hòa Dân chủ sáp nhập trở thành Đảng Dân chủ Tự do.
Năm 1995, Đảng Dân chủ Tự Do đổi tên thành Đảng Hàn Quốc
mới. Sau đó phân phân hợp hợp, trở thành Đảng Đại quốc gia, rồi Đảng Thế giới
mới.
Năm 2007, có biến động trong
đảng, chia thành hai phe đối đầu: thân Park Geun-hye và chống Park Geun-hye.
Năm 2017, phe thân Park Geun-hye tách ra thành lập Đảng Saenuri. Đó là nguồn
gốc của Đảng Saenuri.
Và cũng chính là lý do Park
Geun-hye giãy không thoát mùi tà giáo trên thân.
Nguồn: https://mp.weixin.qq.com/s?__biz=MzIzNTcyMTEzMg==&mid=2247486968&idx=1&sn=98d73b329e9ef2d23f3c0973e9b31976&chksm=e8e3953bdf941c2d444cb0ed97807641f84e3fff6a66f9388ebc5ccc54eabe2352f10fb217b3&mpshare=1&scene=23&srcid=&sharer_sharetime=1582597536706&sharer_shareid=9d8061d8aaab72d3ed654fccdf514052#rd
Trích dẫn Sách Khải Huyền: https://www.wiki.thuvientinlanh.org/index.php?title=Kh%E1%BA%A3i_Huy%E1%BB%81n
Nhận xét
Đăng nhận xét